May 22, 2013
-
buồn xưa…
Bao giờ cũng thế, tháng năm có cái gì từ tạ:
Khi cành phượng đã thắm suốt vỉa hồn
Màu đỏ thắm trên cao, làm trời mãi xanh hơn
Cũng không đủ tươi hơn cho chân đầy lá úa…Vẫn còn đó những con tim vụn vỡ
Dấu tàn phai mờ lệ mắt học trò.
Tiếng lao xao nghe mưa đến từ xa,
Chưa ướt tóc mà hồn như ướt đẫm!Chẳng ai nói với ai mà tai buồn ngàn vạn
Những ủ ê của tình khúc ve sầu…
Những run run của đôi nắm tay nhau…
Sợ sẽ đứt những nuông chiều mới đó.Cánh phượng rơi trên chông chênh lá đổ.
Sao bồng bềnh như lặng khúc chia ly?
Rồi ngày mai, ngày mai nữa lê thê…
Nuốt mà nghẹn từng lời không dám nói!Nhiều ngày mai, để chiều nay nắng vợi.
Vẫn tháng năm, vẫn cánh phượng cao vời.
Ta một mình bước nhẹ, ngóng mưa rơi,
Mong cho đủ những buồn xưa tái hiện…LAM TRẦN 22.05.2013
Comments (1)
“Vẫn còn đó những con tim vụn vỡ
Dấu tàn phai mờ lệ mắt học trò.
Tiếng lao xao nghe mưa đến từ xa,
Chưa ướt tóc mà hồn như ướt đẫm!”
Thi sỹ phác họa bức tranh Thơ và diễn Ý thật tuyệt vời !!!