Month: January 2013

  •    

    thơXuânđối,họa…


    Lời Ngỏ: Sau chuyến viễn du kéo dài từ Norway về Việt Nam rồi vòng quanh các quốc gia khác. Vừa về đến nhà, chưa kịp nghỉ ngơi, chị Năm Trầu (qúy danh Phạm Thị Hồng Liên) đã nhanh chóng ứng khẩu thành thơ để họa vần cùng những câu thơ Xuân đối của SânGa.

    Thật vui mừng và xúc động trước tấm thạnh tình của Chị Năm. SânGa vội post lên đây cho bạn bè thưởng thức và cùng giao duyên với thơ Xuân đối, hoạ mừng Tết Qúy Tị…

    SânGa xin hân hạnh giới thiệu và cùng mời các bạn hưởng ứng…


     

    Đào ngon từ (Cha) Hiệu Thomas

    Cuối năm dâng (Thầy) Hiến cho ngày vui Xuân

    Lê thơm lan tỏa một trời

    Kinh Luân hội ngộ sáng ngời Sân Ga

    Hồng Liên gọi mời thân hữu gần xa về trường…

     

    Rồng phun nước, trần gian lũ lụt, quét sạch “cầm thú”, loài người vội tống khứ.

    Rắn le lưỡi khè khè nhả ngọc, cho giầu sang phú qúy vội đón về.

    Vui m ừng chào đón Xuân Qúy Tị An Khang Thịnh Vượng

    Vui khỏe sống lâu, nhà nhà hạnh phúc.

     

    HồngLiên01/2013

  •   nhữngKhúcNhạcMừngXuân…


     LờiTácGiả:

    Anh chị em St. Thomas thân mến.

    Mình mê nhạc, nhất là hợp xướng, nên hay tìm tòi học hỏi viết lách này nọ cho chính niềm vui của mình. Mình viết cũng khá nhiều, có hơn 500 bài các loại. Nhưng chưa có điều kiện phổ biến, nên xin phép lâu lâu đưa lên đây dưới dạng pdf, mời quý vị đọc cho có cái mà…chê nhé !

     

    Trần Kính Lãm 01/20

     


  •  

     

    2012,mộtnămnhìnlại…


    Trời săp sang Xuân…

    Ngày cuối năm vẫn còn ôm ấp những dải mây xám xịt cùng những lớp sương mù mong mỏng vào sáng sớm. Mưa vẫn rơi nhẹ hạt, nhưng cứ sụt sùi, nghe như rấm rức tỉ tê ? Phải chăng đó chính là những cảm xúc của Rồng biểu lộ trước những giờ phút cuối cùng bịn rịn vì sắp phải tạm biệt trần gian để lùi vào vòng quay dĩ vãng, sau một năm hoàn thành “nghĩa vụ” ? Chắc hẳn thế, bởi vì… có phút chia tay nào lại không mang về cho kẻ ở người đi ít nhiều những nhớ thương nuối tiếc lẫn bùi ngùi. Thế nhưng, người ở lại bao giờ cũng nặng trĩu một nỗi lòng với những niềm tơ vương vì nhung nhớ. Dư âm của “hình đấy người đâu” từ những ngày hôm qua gom góp lại sau cả một năm dài , nay ta còn nhớ rõ…

    Sau tiếng pháo khai Xuân mừng Nhâm Thìn lên ngôi. Lão Rồng họ Nhâm này đã sốt sắng nhanh tay ra oai bằng một nghĩa cử thật đẹp: “Thổi gió cho mây ngàn bay” để nắng ấm về cho trời quang mây tạnh, nghênh đón cựu học sinh từ miền xa Norway về quê nhà mừng Xuân Hội Ngộ với những người bạn TôMa còn rất “trẻ”. Ta nhớ được những cái tên năm cũ trong lớp học cuối  cùng bên trường mẹ, như: Huyền Nga, Tuyết Nga, Kiều Oanh, Hoàng Ngân…trong bài phóng sự “Gặp Nhau” viết ngắn mà tình dài của Hồng Y Cô Nương. Sau đó, tiếp tục nghe thêm tâm sự buồn vui xen kẽ của người Norway trong Chợ Hoa Xưa khi bạn hiền đảo quanh bùng binh Hoa Nguyễn Huệ…

    Niềm vui nhỏ lại được nhân rộng lên gấp bao lần với ngày hội Họp Mặt Thân Hữu SaintThomas được tổ chức khá trang trọng trong thánh đường Giáo Xứ Dòng Đa Minh với sự chủ trì của Cha Phanxicô Đào Trung Hiệu, Nguyên Chánh Xứ cùng 5 linh mục đồng tế. Lễ hội này đã nhắc nhớ đến công ơn của những bậc tiền bối khai sinh Dòng Đa Minh cùng ngôi trường Saint Thomas mà nay Người đã khuất.Trong danh sách tướng niệm Qúy Cha, Qúy Thầy Cô được xướng lên trong buổi lễ đã làm cho cả đại hội chìm trong nỗi buồn tiếc nhớ.

    Sau Thánh lễ,  quý Cha , quý Thày Cô , các Sơ Dòng Đa Minh Tam Hiệp và toàn thể các bạn Cựu Học Sinh đã đến Hôi trường  Trung tâm Muc vụ của Giáo Xứ Đa Minh dự lần họp mặt đầu tiên sau mấy mươi năm mong đợi. Nơi đây, trong bầu không khí tươi vui và ấm cúng, ban tân chấp hành hội Thân Hữu được giới thiệu cùng đại hội với những đóng góp nhiệt tình năng động của các cựu học sinh thuôc mọi niên khóa trong ban đại diện cũ đã mang lại nhiều thành quả đầy hứa hẹn cho hội  Thân Hữu Saint Thomas.

    Ngày vui tạm khép lại với nhiều mong đợi tốt lành cho ngày tái ngộ Mừng 50 Thành Lập Trường Mẹ sẽ được tổ  chức trong tháng 7 cùng năm. Và…………………………………………………………………………………………………

    Nỗi vui mừng trong ngày hạnh ngộ với qúy Cha từ quê nhà lại được trải dài đến tận xứ người tại miền Nam Cali với tin tức nóng hổi của các bạn cựu học sinh St.Thomas trên ấy tin về “đã hân hạnh được diện kiến với Cha Joseph Nguyễn Đức Hòa,  cựu Tu Viện Trưởng Dòng Alberto, và cũng chính Cha là cựu Tống Giám Thị dưới mái trường Mẹ năm xưa”. Những hình ảnh sáng, đẹp, tươi đầy cảm động trong ngày hội ngộ cùng Cha với  các bạn đã được  post đầy trên website “TrangTinTôMa” do Thanh Hương và Mõ Làng quản lý. Theo tin tức được biết trước từ quê nhà, Cha cựu Tống Giám Thị đã đáp chuyến bay express để kịp dự tang lễ của Ông Cố vừa được Chúa Gọi Về trên thánh địa quê người. Dẫu sao, cũng Tạ Ơn Thiên Chúa đã khéo xếp đặt cho buổi hội ngộ mang đầy ý nghĩa “hai hình ảnh một cuộc đời” này:  Ngày buồn của Cha Joseph, nhưng  cũng chính là thời điểm  mừng vui của cựu học sinh StThomas đang viễn xứ được hạnh ngộ bên Cha trong những nụ cười đầy nước mắt !!!

    Tháng 5 phượng vừa hé nhụy,  tiếng trống trường cùng những tiếng chuông trong giờ học cuối  cùng đồng reo vang, báo hiệu Hè về, cũng là lúc kỷ niệm lại đánh thức nỗi nhớ xưa trong lòng cựu học trò về một thời hoa mộng. Có những bạn lặng im trong hồi tưởng để tìm về… ngay tại sân nhà ở một nơi viễn xứ, cũng có những bạn tìm đến nhau rất dễ vì cùng nằm gọn tại một thành phố trong lòng quê hương. Nhưng đã có bạn không ngại đường xa vạn dặm để truy tìm cho bằng được những khuôn mặt bạn bè trong lớp cũ đang sinh sống từ bên kia đại dương. Trong số hiếm hoi ấy, ta đã nghe đến tên Quế Vũ từ tiếng lòng với bài viết “Tháng 5 Gọi Hè” sau những giây phút cảm động bồi hồi mà bạn hiền đã tương phùng cùng bạn cũ tại miền Nam Cali. Ba tháng Hè 2012 đã được Quế Vũ hâm nóng lên từ những lần hội ngộ với Bạn Cũ Thầy Xưa từ Nam xuống Bắc của tiểu bang Cali.

    Miền Nam Cali đã xôn xao với nhiều niềm vui ở nhà các bạn, tư thất của các Thầy Cô. Cuộc vui lại được bơm căng đến no tròn cái bụng của mọi người từ tấm lòng qúy mến của các  Thầy Cô đã khoản đãi trao tặng.  Dẫu ta chưa được đối diện One By One cùng bạn, nhưng những lời hỏi han chia sẻ liên tục trên đường dây viễn liên lẫn nội địa giữa hai nơi, ta vẫn ngỡ như đã từng hội ngộ, Bạn đã về, nhưng cái Tình và gói quà quê hương của bạn vẫn còn lưu lại ở nơi này cùng với bài viết nhanh của bạn trong những giây phút cuối ở xứ người gửi cho Thầy, cho bạn “Sau40năm,ThầyTròhộingộ” vẫn luôn đậm nét…

    Tiễn chân Quế Vũ về, ta lại đón bạn hiền từ Denmark cùng gia đình nhỏ ghé thăm trên chuyến xe Bart tốc hành vào buổi chiều cuối tuần mà nắng vẫn còn khá gắt. Xa Vũ Đức Thường đã 37 năm từ buổi tối chia tay vội vàng với dăm đứa bạn thân nối khố. Giờ gặp lại bạn hiền, mừng mừng tủi tủi vì cuộc gặp thật bất ngờ không tính trước. Mái tóc tuy sương điểm chưa đầy, nhưng nụ cười bạn vẫn như xưa. Cám ơn Thượng Đế đã sắp sẵn cho mọi việc an bài trôi chảy, dẫu chia tay bạn về, lòng vẫn ngỡ như là mơ…

    Chia tay tiệc vui nhỏ mới vừa quây quần tại nhà với bạn từ Denmark. Ta lại hân hoan nghinh đón bạn hiền từ xứ Úc. Lần tái ngộ này bạn vẫn cứ y chang như lần trước. Một ly rượu và một chén cơm đầy thôi nhá. Bao nhiêu thời gian còn lại, bạn chỉ thích chú tâm vào “đàm đạo” _ Ông bạn này cũng họ Vũ, nhưng suốt đời tôn thờ chủ nghĩa độc thân với tình yêu cho Chúa và phục vụ tha nhân mà thôi. Trong nhóm bạn hiền, Vũ Đình Tường là người mang đậm nhiều ấn tượng khó quên trong tôi và các bạn với tất cả những gì bạn có mà không ai có thể “sao chép” được !?

    Ba tháng Hè khép lại, những điệp khúc quen thuộc từ tiếng ve rả rít cũng tắt lịm theo những ngày vui hội ngộ trôi nhanh …

    Tháng Bẩy trống khai trường lại vang lên nhắc nhở. Ngày lễ Vàng Mừng Sinh Nhật Saint Thomas tròn 50 tuổi đã đến. Bao nhiêu mong đợi cùng những hoạch đinh sẵn sàng trong lòng mọi người nơi quê nhà đã được thắp sáng lên trong ngày hội truyền thống cũng là ngày Mừng Sinh Nhật của Trường Mẹ. Hội quán nhỏ trên đường Tân Hương thuộc khu vực Tân Phú lại thêm một lần ghi đậm dấu ấn đẹp cho tình Thầy Trò Saint Thomas sau 40 năm hội ngộ. Bản “Saint Thomas Hành Khúc” do cố Nhạc Sỹ Thu Hồ sáng tác đã được các cựu học sinh trong và ngoài nước  truy tìm gom góp lại sau bao nhiêu năm “thất lạc” cũng bắt đầu vang lên trong ngày hội như tiếng chim gọi đàn sau bốn thập ni ên cách biệt.

    Thu đi, rồi Đông về, thời gian vẫn tuần tự trôi đi . Ngày hội ngộ vẫn cứ thay phiên nhau mở ra rồi khép lại ở nhiều nơi, nhiều lúc, từ hải ngoại chạy về quốc nội.  

    Những tháng cuối năm nghe tin bạn Trân Văn Minh viễn du thăm gia đình ở hải ngoại và lần đầu tiên, bạn sẽ thực hiện cuộc gặp gỡ với bạn học cũ ngay trên đất  nước Úc. Mùa đông của xứ sở Kangaru cũng giống hệt như quê nhà nơi bạn ở. Đón Giáng Sinh ở Úc không bao giờ thấy tuyết rơi, đôi khi về nhà, trên tay bạn vẫn phải cầm quạt nan phe phẩy ? Nhờ thời tiết ấy, bạn  sẽ không cảm thắy “lạnh” và xa lạ cũng không có một biên giới ngăn cách nào  với cuộc hội ngộ kéo dài nửa đêm tại tư thất cùa gia đình Phạm Thanh Quang cùng bạn Vũ Đình Tường đấy chứ ?

    Song hành với cuộc hội ngộ giữa Việt Nam và Úc trong lòng thành phố Brisbane, Australia. Tại quê nhà, nghe tin bất ngờ Nguyễn Văn Trụ, và Nguyễn Thị Thanh Chi _ (hai diễn viên chính trong câu chuyện thật thương tâm cảm động “Ông Lão Bán Diêm” của nhà văn Trần Thị Huyền Nga viết và xuất bản cùng năm 2010 )_ đã tái hợp ngay tại Sài Gòn, trong ánh đèn hồng của Dã Qùy Quán, hợp cùng Vũ Xuân Hương, và Phạm Thị Hồng Liên vừa từ Australia với Norway trong chuyến bay tốc hành. Nghe nói và xem hình ảnh minh họa, nhóm bạn thân này đã kết nối tình thân Saint Thomas sau bao nhiêu năm xa cách trong một không khí vui mừng thật đặc biệt giữa cầu nối từ Việt Nam đến hải ngoại… (Cũng từ chiều hội ngộ này, dung nhan Lão Bé đã được bật mí công khai trước “bá quan văn võ”, kết
    thúc những đề tài thêu dệt tưởng tượng từ bạn bè xa gần về Lão Bé )

    Tạm biệt Dã Qùy Quán không bao lâu, những nụ cười hội ngộ tình thân SaintThomas lại rộn vang trước khuôn viên trường Kinh Luân _ (một Trung tâm Anh Ngữ & Vi Tính nổi tiếng nhất tại Việt Nam hiện nay )  vào những ngày cuối năm. Không khí Họp Mặt Tât Niên thật nhộn nhịp và đông vui kéo dài từ sảnh đường đến văn phòng, chạy đến phòng sinh hoạt không hề dứt.

    Qua hình ánh thu vội trực tiếp từ chiếc iphone của bạn Bùi Đức Bình _ dù chưa đẹp và còn ngắn ngủi, nhưng bạn cùng tôi  cũng có thể hình dung được ngày hội ngộ giữa qúy Cha, qúy Thầy Cô cùng các bạn cựu học sinh trong không khí vui và đầm ấm đến thế nào . Nhìn khuôn viên cùng các phòng ốc của trung tâm Anh Ngữ Vi Tính Kinh Luân: “khang trang, rộng lớn, tiện nghi và tân kỳ”  lòng tôi chợt nhớ đến những năm đầu đi học tại các trường đại học ở Bắc Cali, thấy Kinh Luân gũi gần và thân thiết y như vậy… Cũng tại buổi Họp Mặt Tất Niên này, tôi “gặp” lại các Thầy dạy cũ năm nào, bốn mươi năm rồi mà khuôn mặt, nụ cười, giọng nói của Thầy tôi vẫn chưa hề thay đổi…

    Năm cũ sắp khép lại…

    Đêm mai trong giờ Trừ Tịch, dẫu Rồng có bay xa hay bay cao về một miền vô định, để nhường “ngai” lại cho hậu sinh Qúy Tị thì  kẻ ớ nơi này vẫn còn nhớ ơn Rồng mãi mãi với những hình ảnh cùng những dư âm đang vương vấn quanh đây mà Rồng đã cống hiến và giúp đỡ cho Thân Hữu Saint Thomas luôn đơm bông kết trái, phát triển tốt lành trong suốt bốn mùa với vạn vật.

    Xin tặng  cho  Rồng 2012 một biệt danh để ghi nhớ: Nhâm Thìn, Năm Hội Ngộ.

     

    LươngTất Đạt,1/2013

  • nụcườicủaRắn…


     

    Hai con rắn độc đang bò: một trắng, một xanh _ Vừa bò vừa hóng chuyện. Bất chợt,  con trắng quay lại hỏi con xanh:

    - Tụi mình là rắn độc phải không?

    - Đúng vậy, rất độc. Con xanh trả lời.

    Ngập ngừng một thoáng. Con trắng lại hỏi:

    -Tụi mình có đúng là rắn độc thiệt không?

    -Thiệt mà , chúng ta là rắn độc. Rắn cực độc trên thế gian này. À,  mà sao mày hỏi hoài dzậy?

    - Tao mới cắn phải lưỡi  mày ạ !?

    -???

     

  •      

    gái Xuân…


    Em như cô gái hãy còn xuân,

    Trong trắng thân chưa lấm bụi trần,

    Xuân đến, hoa mơ, hoa mận nở.

    Gái xuân giũ lụa trên sông Vân.

     

    Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng.

    Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng,

    Đôi tám xuân đi trên mái tóc.

    Đêm xuân cô ngủ có buồn không?

     

    Nguyễn Bính

  •    

    Xuân về̀…


    Pháo đã nổ đưa xuân về vang động

    Vườn đầy hoa ríu rít tiếng chim trong,

    Cỏ non biếc dãi mình chờ nắng rụng

    Bên lau già, theo gió uốn lưng cong.

    Ðôi bướm lượn, cánh vương làn sương mỏng

    Chập chờn bay đem phấn điểm muôn hoa.

    Cất tiếng hát ngây thơ trên cỏ rộng

    Ðàn chim khuyên đua nhặt ánh dương sa.

    Hàng dừa cao say sưa ôm bóng ngả

    Vài quả xanh khảm bạc hớ hênh phô,

    Xoan vươn cành khều mặt trời rực rỡ

    Bên bóng râm lơi lả nhẹ nhàng đu.

    Ðây, tà áo chuối non bay phất phới

    Phơi màu xanh lấp loáng dưới sương mai.

    Ðây, pháo đỏ lập lòe trong nắng chói

    Ðây, hoa đào mỉm cười miệng đón xuân tươi.

     

    Xuân về

    NguyênBính

     

     

  •  

    Rắntrong“LiêuTraiChíDị”…


    LờiPhụChú:

    Được lưu truyền qua ViệtNam từ thế kỷ trước, Liêu Trai chí dị của Bồ Tùng Linh đã có một đời sống khá phong phú. Tác phẩm được phổ biến rộng rãi tới mức đã hội nhập vào nhiều truyện kể dân gian Việt Nam từ Bắc tới Nam, đồng thời một số truyện khi được sao chép, phổ biến riêng rẽ còn đã hòa lẫn vào hệ thống các truyện kể Việt Nam viết bằng chữ Hán (chẳng hạn tập Thư mục Di sản Hán Nôm Việt Nam – Thư mục đề yếu (Catalogue des livres en Hán Nôm) của Viện Nghiên cứu Hán Nôm và Học viện Viễn Đông Bác cổ Pháp, Nxb.   

    “Bộ Liêu Trai nguyên Hán văn của ông Bồ Tùng Linh soạn ra, tất cả có 448 truyện; tự đời Khang Hy nhà Thanh đến nay, kể có 260 năm. Hiện nay các bản có chú giải, đồ họa điểm xuyết, tranh in ra để lưu hành.

    Về bộ Liêu Trai này, chuyện hồ quỷ chiếm có quá nửa, minh bạch là câu chuyện bịa đặt, mà cái hay cứ hay. Cái hay của Liêu Trai, như nghìn vạn cảnh trạng ở nhân gian đều thu vào phiến ảnh rất nhỏ bé, mà cảnh nào tình ấy, nhận cho kỹ, sẽ thấy được rõ ràng. Lật những ý tưởng quang minh chính đại, những kiến thức khoáng đạt cao siêu, đều tùy thế truyện, mượn mồm người mà phát ra ngôn luận, đặt làm văn chương. Cho nên cái hay không chỉ là đáng yêu, mà phần đáng trọng rất không ít. Cho nên không thể coi như một bộ tiểu thuyết tầm thường, mà cũng không phải như Chức Nữ, Hằng Nga, chỉ thanh tú mà không có thiết đến nhân thế. Ấy là các giá trị xác thực của Liêu Trai…” – Tản Đà, Nguyễn Khắc Hiếu.

     

    Đông Quận có một người làm nghề nuôi rắn. Anh đã từng thuần dưỡng hai con rắn, đều mầu xanh. Con rắn lớn gọi là Đại Thanh, con nhỏ gọi là Nhị Thanh. Nhị Thanh trước trán có một điểm đỏ cho là điểm linh thiên, anh rất quý Nhị Thanh. Sau 1 năm, Đại Thanh chết, người nuôi rắn muốn nuôi l con bổ sung nhưng vẫn không nuôi nổi. Một đêm kia, anh ngủ nhờ trong ngôi chùa trên núi, trời sáng chẳng thấy Nhị Thanh đâu. Từ trước đến nay mỗi khi vào rừng rậm, người nuôi rắn vẫn để Nhị Thanh vào giữa đám cỏ, một lát Nhị Thanh trở về, nên lần này anh vẫn hy vọng rắn sẽ trở về với mình. Anh ngồi chờ cho đến khi mặt trời lên cao, nhưng vẫn không thấy Nhị Thanh quay lại. Anh tuyệt vọng đứng dậy đi ra đường cái. Vừa đi đươc mấy bước bỗng nghe thấy trong đám cỏ cây có tiếng động lạ. Người nuôi rắn vui mừng hiện ra mặt dừng lại nghỉ, rắn cũng ngừng lại. Nhìn phía sau Nhị Thanh còn có l con rắn đi theo. Người nuôi rắn nói: “Ta cho rằng nhà ngươi đã đi mất rồi, có phải nhà ngươi dắt rắn con này về bầu bạn phải không ?. Anh lấy thức ăn cho Nhị Thanh và cả rắn con ăn. Rắn con tuy không chạy nhưng cuộn tròn không dám ăn. Nhị Thanh ngậm thức ăn đưa đến tận miệng rắn con. Giống như chủ mời khách ăn cơm. Người nuôi rắn chờ rắn ăn xong bắt cả hai con cho vào giỏ trúc đem về nhà. Sau đó anh đã thuần dưỡng rắn con rất thông minh chẳng kém gì Nhị Thanh, người nuôi rắn đã đặt tên cho nó là Tiểu Thanh và anh đưa hai con rắn đi khắp nơi biểu diễn kiếm ăn, thu được nhiều tiền.

    Người nuôi rắn, lấy mức độ dài hai thước làm chuẩn, nếu lớn và dài thì sẽ đổi nuôi con rắn nhỏ. Thế nhưng, Nhị Thanh là một con rắn ngoan ngoãn, biết vâng lời nên người nuôi rắn vẫn không đuổi vội nó đi. Đã đến hai ba năm. Nhị Thanh lớn dài hơn ba thước, nằm chật cả giỏ trúc, lúc bấy giờ nuôi rắn mới quyết định thả nó. Một hôm anh đưa Nhị Thanh đến giữa Đông Sơn cho nó ăn thức ăn ngon, sau khi chúc thọ nó, thả nó. Nhị Thanh lại quay trở lại, cuộn tròn nằm quanh giỏ trúc. Người nuôi rắn xua nó đi: “Đi đi! Trên thế gian này không ai có thể sống trăm năm được, từ nay nhà người nên ở ẩn trong hang núi lớn có thể trở thành Thần Long, làm sao có thể ở mãi trong giỏ trúc chật hẹp được”. Rắn đi. Người nuôi rắn đưa mắt tiễn nó xa dần. Nhưng một lúc sau rắn lại quay lại, đuổi nó cũng chẳng đi. Rắn lấy đầu gõ vào giỏ trúc. Tiểu Thanh trong giỏ cũng động đậy. Người nuôi rắn biết rõ: “Có phải nó muốn chia tay với Tiểu Thanh chăng ?”. Anh mở giỏ trúc. Tiểu Thanh bò ra, vẹo đầu quấn lưỡi với nhau, giống như chuyện trò thân thiết, sau đó chúng bò đi. Người nuôi rắn muốn tìm cái gì đó để thay thế cho Nhị Thanh, nhưng làm sao có được. Tiểu Thanh cũng lớn dần, không nuôi được, về sau tìm được một con rắn nhỏ cũng biết vâng lời nhưng chẳng bằng Tiểu Thanh.

    Số là trước đó, Nhị Thanh có nhiều tiều phu trông thấy. Mấy năm sau Nhị Thanh lớn và dài, dần dần đuổi một số khách bộ hành dọa nạt, cho nên người qua đường rất lo sợ, không dám đến gần chỗ ở của Nhị Thanh.

    Có một hôm, người nuôi rắn đi qua đó. Rắn như cơn gió mạnh xông ra, anh sợ quá vội tháo chạy. Anh quay đầu lại, rắn vẫn đang đuổi mình, nhìn đầu rắn thấy có điểm đỏ mới biết đó là Nhị Thanh, đặt gậy xuống anh gọi lớn. “Nhị Thanh, Nhị Thanh” rắn lập tức ngưng lại, ngẩng đầu lên, lúc lâu quấn quanh anh, giống như trước đây anh đã nuôi nó. Người nuôi rắn thấy rắn chẳng có chút nào ác ý, nhưng nó quá nặng không chống đỡ được nên ngã quay ra đất kêu lớn, rắn mở ra ngay cho anh, rắn dùng đầu gõ vào giỏ trúc. Anh biết ý của rắn, bèn mở giỏ trúc cho Tiểu Thanh bò ra. Hai con rắn gặp nhau, quấn quýt hồi lâu mới rời. Người nuôi rắn chúc mừng Tiểu Thanh: “Ta đã sớm biết nhà ngươi muốn chia tay với ta, hôm nay nhà ngươi đã có bạn rồi đấy”. Anh nói với Nhị Thanh: Tiểu Thanh vốn nhà người đưa đến cho ta, bây giờ nhà ngươi có thể đưa Tiểu Thanh đi. Ta muốn khuyên nhà ngươi một câu: “Núi cao không thiếu gì thức ăn, đừng làm kinh động đến người đi đường, nếu không sẽ bị trời trừng phạt”. Hai con rắn cúi đầu hình như đã nghe thấy câu nói. Sau đó con lớn đi trước con bé đi sau nhanh chóng vào rừng.

    Người nuôi rắn đứng đó cho đến lúc khuất bóng chúng mới lên đường. Từ đó người qua đường bình yên vô sự, không biết Nhị Thanh và Tiểu Thanh đi đâu? Nhị Thanh và Tiểu Thanh không phải là thần rắn, nhưng chúng hiểu được tiếng người. Cuối cùng tác giả kết luận: “Con rắn tuy là con vật như các động vật khác, nhưng vẫn có ý lưu luyến cố nhân, nghe lời can gián đã biến đổi ngay. Đây là cái đáng yêu của Nhị Thanh và Tiểu Thanh, những người xấu đâu dám sánh với hai con rắn nói trên.

     

    Lê Giáng 1/2013

  • Thư Chúc Tết từ Cha Chánh Xứ Dòng Đa Minh


    Chúng con rấ́t hoan hỉ và xúc động trước sự quan tâm nồng nhiệ̀t từ Cha Phanxicô Nguyên Chánh Xứ Dòng Đa Minh với cánh thiệp Xuân mà Cha vừa gửi tặng. Chúng con xin thay mặt Qúy Thầy Cô, cùng toàn thể CHS.StThomas kính gửi đến Cha lời cảm tạ sâu xa nhất từ đáy lòng chúng con.

    Nguyện xin Ơn Trên với quyền năng vô biên và tình yêu vô bờ luôn quan phòng che chở cho Cha mãi mãi AN BÌNH và giầu thêm nghị lực để tiếp tục dẫn dắt chúng con và đoàn chiên trung thành với  Thiên Chúa trên hành trình tiến về Chân Thiện Mỹ …

     

    TM.NhómSânGaSainthomas đồng kính  chúc.

    LươngTấtĐạt

     

  •  

     

    ChúcMừngNămMới…


    Trước thềm Xuân Qúy Tị, nhóm SânGaSainthomas chúng con đại diện toàn thể cựu học sinh St.Thomas kính chúc qúy Cha, qúy Thầy Cô cùng các bạn luôn vui hưởng những giây phút AN BÌNH,HẠNH PHÚC và NHƯ Ý bên mái ấm gia đình trong suốt một năm dài của Tân Niên 2013.

    Nhóm SânGaSainthomas đồng kính chúc.

    XuânQúyTị2013

  •   

    vầ̀nthơXuânđốihọa…


    Như thông lệ hằng năm trước giờ đón Giao Thừa, nhóm biên tập SânGaSainthomas đại diện toàn thể cựu học sinh Saint Thomas kính gửi đến Qúy Cha, qúy Thầy Cô, cùng các bạn một bài thơ Xuân đối họa với ước mong bày tỏ niềm tri ân cùng những cảm tình nồng nhiệt từ tình Thầy Trò, nghĩa kim bằng đã được gói trọn bởi những yêu thương chia sẻ từ tấm lòng của qúy Cha, qúy Thầy đã ưu ái dành cho chúng con trong suốt một năm qua.

    Trong chút tài mọn thô thiển và vụng về, chúng con kính  xin qúy Cha, qúy Thầy  Cô vui lòng đón nhận… Chúng con cũng ước mong sẽ được lãnh nhận những ý kiến, phê bình và đóng góp cùng đối họa cho bài thơ Xuân đối họa từ qúy Cha, qúy Thầy Cô và toàn thể  các bạn để tình thân Saint Thomas mãi mãi Xuân và Xuân bất tận…

     

    Rồng uốn khúc, gọi mưa về: xóa sạch Nợ trần , tống cựu !

    Rắn phùng mang, nhả nọc, diệt bá bệnh, nghinh tân !

    Ta đón Xuân Qúy Tị ắp đầy niềm Vui Khỏe,

    Chúc mọi người bách niên giai ngẫu , trăm năm trường thọ.

     

     

    Chiều Tất Niên, Cha Hiệu mang ĐÀO ngon, sang Kinh Luân phó hội.

    Phút Giao Thừa, Thầy Hiến chọn LÊ thơm, đãi Saint Thomas hội ngộ.

    Năm Mới với ĐÀO, LÊ chia sẻ. Làng Tô Ma vui Tết ngất trời,

    Qúy Tị Xuân này “Thân Hữu” trĩu đầy bông kết trái, cho “Thomas” lớn rộng một Vòng Tay !

     

    • Cha Hiệu : qủy danh Đào Trung Hiệu, nguyên Chánh Xứ Dòng Đa Minh.
    • Thầy Hiến : qúy danh Tôn Hiến, Giám Đốc Trung Tâm Anh Ngữ  Vi Tính Kinh Luân.

     

    TM.NhómSânGaSainthomas

     LươngTắtĐạt,XuânQúyTị