June 26, 2013

  • kỷ niệm…


    Tôi còn nhớ mãi ngày xưa ấy.

    Áo trắng quần xanh, tuổi học trò

    Tuổi đã lớn mà vẫn ngây ngô:

    (cứ mày tao với cô nàng có thể yêu thầm mình tí chút!)

     

    Tôi còn nhớ mãi thời dại dột

    Nghịch một cây, chẳng kém ai nào:

    Trời mưa, té nước cầu âu

    Trúng ai mặc xác, ai sầu mặc ai!

     

    Tôi còn nhớ chiều phai bóng xế

    Chiếc xe tàn hai kẻ khênh đi

    Xẹp hơi: Bạn phá còn gì!

    Về nhà bứt tóc, đáng nghi thằng nào?

     

    Tôi còn nhớ  lao xao trong gió

    Chiếc váy xanh lấp ló cầu thang.

    Trời ơi, sao mến vô vàn!

    Tóc buông đuôi ngựa, mắt ngàn tơ vương.

     

    Tôi còn nhớ sân trường phượng rũ

    Dáng ai gầy sáng rỡ trời xuân

    Làm tôi có lúc mơ màng

    Lời thầy giáo giảng mênh mang vô cùng!

     

    Tôi còn nhớ dẫu gian truân

    Đường đời khúc khuỷu, vạn lần không quên

    Ước sao quá khứ đềm êm

    Bên trời kể chuyện huyên thuyên chẳng dừng.

    Ước sao còn chút giận hờn

    Của ngày xưa đó; Ôi vương vấn hoài…

     

                     LAM TRẦN 24.06.2013

     

Post a Comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *