June 12, 2013

  • đêm Tà-Pao…


     


    Nửa đêm trời trút cơn mưa

    Cho bầu khí nóng vật vờ ra đi;

    Cho êm giấc bé ngủ khuya,

    Cho an lòng mẹ vỗ về con yêu.

     

    Nửa đêm, tiếng gọi ngọt ngào.

    Nàng thơ đội gió, lẻn vào buồng tim.

    Hồn ta cất bước đi tìm

    quẩn quanh đâu đó que diêm thắp trời.

     

    Nửa đêm là tiếng ru hời

    Côn trùng rả rích rong chơi ngoài đồng.

    Thả người vào chốn mông lung.

    Kẻ vào giấc điệp, kẻ trông sáng trời.

     

    Nửa đêm thiếu ánh sao rơi.

    Đỉnh cao vẫn sáng lời chơi vơi cầu.

    Cầu tình yêu vẫn bền lâu.

    Giữa trời với đất đậm sâu, ngọt ngào!

     

    Nửa đêm tiếng hát chiêm bao

    Ai đang ngái ngủ, lòng trào lửa yêu.

    Trở mình nghe gió luồn reo

    Vào ô cửa nhỏ…miệng liêu xiêu cười.

     

    Nửa đêm, bên cánh cửa đời,

    Ai thân thu nhỏ, vạn lời kệ kinh.

    Cả không gian, chỉ một mình

    Mà vui vì muốn âm thầm nguyện xin.

     

    Nửa đêm, giấy bút nguyên tuyền

    Ta e mãi trắng sau đêm xa nhà.

    Ngày mai, đất có trổ hoa.

    Nhắc dùm ta nhé: Ngày về có chi?

     

     

    LAM TRẦN 12.06.2013

Post a Comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *