June 9, 2013

  • tàn nhẫn…


    Đừng hỏi tại sao, bởi tại sao

    Chẳng làm ngưng được lũ mưa rào

    Đang lay tận gốc nhành hạnh phúc

    Rũ rời năm tháng những tiêu hao

     

    Đừng gọi anh ơi, bởi “anh ơi”

    Chẳng còn lãng mạn, chẳng mọc mời

    như ngày xưa nữa. Thôi thì hãy

    mặc cho giòng nước mới vừa khơi!

     

    Đừng biết làm chi chuyện cõi lòng

    Hai người là đôi trái tim rong

    Chuyện qua là vô tình chung lối

    Ngày mai? Ôi việc của cuộc trần!

     

    Đừng gọi vì ai sẽ hồi âm?

    Nếu không là những bước âm thầm

    Vậy hãy quên đi tên và tuổi

    Một lần khách đến, chút bâng khuâng!

     

    Đừng muốn nhìn nhau, bởi nhìn lâu

    Chẳng hề thấy được bởi nỗi sầu

    Đã để đàng sau đôi kính sậm

    Bên ngoài, cũng chẳng thấy mòn hao!

     

     Đừng khóc vì mưa đã đủ rồi

    Dẫu thêm đôi giọt cũng thế thôi

    Nếu muốn, hãy giơ tay giã biệt

    Hai người hai lối: chuyện muôn đời!

     

                LAM TRẦN 7.6.2013

     

Post a Comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *