May 18, 2013


  • Tôi vẫn luôn nhung nhớ và yêu em từ sau niên học cuối. Bốn mươi năm ly biệt mà tình yêu ấy vẫn nồng nàn như mầu son rực rỡ của Phượng hồng trên cây cao từng tỏa bóng mát dưới sân trường .

    Theo dòng trôi của thời gian dẫu đã ngút ngàn, nhưng biên giới giữa tôi và em luôn gũi gần như khoảng cách từ những bước chân tôi cùng bạn thân từng sánh đều trên những ô vuông gạch ở hành lang vào lớp mỗi sáng.

    Kỷ niệm về em qua mỗi mùa mưa nắng trong mỗi niên học tôi đã theo với bạn bè vào những mùa khai giảng năm đầu Đệ Thất cho đến ngày bế giảng của mùa hè năm cuối lớp 12 vẫn hằng đậm nét trong ký ức tôi và bạn bè  nay đã phong trần và già nua hơn cả hình ảnh Thầy Cô năm cũ.

    Nghe nói em vừa thổi tắt ngọn nến hồng mừng Sinh Nhật Ngũ Tuần cùng Thầy Cô, và bạn hữu của tôi _  còn có cả những khuôn mặt khả kính bao dung của qúy Cha trong Ban Giám Hiệu vào mùa Thu hai năm trước…

    Năm nay em đã hơn 50 tuổi.Bức tường vôi đã bao lần thay mầu mới, nhưng  mái tóc em vẫn chưa chịu điểm sương dù thời gian với biết bao thăng trầm biến đổi ở ngoài kia song cửa. Em trẻ mãi trong tôi và các bạn, danh xưng của em đã được đời thay họ đổi tên, và dù tôi và bạn hữu không còn những  cơ hội nắn nót tên em trên những tờ giấy nhãn, những bài kiểm mỗi tháng và bài thi hằng tam cá nguyệt, nhưng Saint Thomas ơi, tôi và tất cả vẫn hằng nhớ thương và yêu em như thuở ban  đầu đến bất tận trong tình yêu chung thủy từ trái tim cựu học sinh viễn xứ…

    Chào em, Hạ 72 bất diệt…

     

    lươngtấtđạt,Hè2013

     

Post a Comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *