Month: April 2013

  • Gangnam Style on SânGa..


    Gangnam Style” là ‘Điệu nhảy ngựa’ hài hước đầy vui nhộn với thâm ý châm biếm lối sống phô trương của tầng lớp nhà giàu mới nổi ở quận Gangnam, Hàn Quốc ! Vũ điệu mở đầu bằng hình ảnh một chàng béo xấu xí vỗ ngực tự xưng: ‘Người có phong cách Gangnam’.

    Video “Gangnam Style” của rapper người Hàn PSY (Park Jae Sung), từ khi đăng trên Youtube vào 15/7 cho tới giữa tháng 9, đã cán mốc hơn 200 triệu lượt xem. Không dừng lại đó, điệu nhảy Gangnam trở thành một cơn sốt trong cộng đồng cư dân Hàn Quốc, lan rộng khắp châu Á, thậm chí làm điên đảo cả châu Âu và Mỹ. Gangnam Style cũng trở thành một cụm từ thời thượng, được sử dụng như một câu cửa miệng của giới trẻ, trở thành một trào lưu mang tên “Gangnam Style”.

    Điệu nhảy được PSY gọi là điệu cưỡi ngựa. “Có một con ngựa tàng hình, và bạn cưỡi trên lưng nó”, PSY giải thích trong một cuộc phỏng vấn. Di chuyển, nhảy và vỗ cánh tay một cách vui nhộn là tất cả những gì làm nên điệu “Gangnam Style”. PSY trở thành nghệ sĩ Hàn Quốc đầu tiên được mời tham dự 2012 MTV VMAs, 7 năm sau khi Rain làm được điều này vào năm 2005. PSY cũng được mời tới ghi hình trong chương trình “Elle” phát trên kênh Today của Mỹ. Chính tại đây, anh đã dạy Britney Spears những bước nhảy “Gangnam Style” của mình. (

    Quận Gangnam nghĩa đen là phía nam con sông. Khoảng gần hai thế kỷ trước, Gangnam chỉ là những ngôi nhà hoang hóa bao bọc bởi những rãnh thoát nước và vùng đất nông nghiệp rộng lớn. Tuy nhiên, Gangnam bắt đầu phát triển bùng nổ vào khoảng những năm 1970 của thế kỷ trước. Hiện tại, giá trung bình một căn hộ ở Gangnam khoảng hơn 700.000 USD (14,5 tỷ đồng) – con số mà một hộ gia đình ở Hàn Quốc mất khoảng18 năm để tích góp. Sự giàu có nhanh chóng đã thu hút về Gangnam các cửa hiệu thời thượng nhất, các câu lạc bộ, các địa chỉ phẫu thuật thẩm mỹ cùng nền giáo dục tư hàng đầu dành cho con nhà giàu… Đây cũng là nơi nổi tiếng của tiệc tùng xa hoa, nơi người dân phung phí tiền của vào các mặt hàng xa xỉ để làm nổi bật sự giàu có của họ. Gangnam trở thành địa chỉ được thèm muốn nhất ở Hàn Quốc nhưng cũng khiến người ta nảy sinh sự đố kỵ, dị ứng. Và “Gangnam Style” – một khái niệm phổ biến ở Hàn Quốc – chính là để chỉ phong cách sống của tầng lớp người giàu mới nổi này.

    Hôm nay, nhân dịp SânGaSainthomas kỷ niệm 10 năm thành lập, nhóm SânGa Cinema đã tuyển chọn được một khuôn mặt tài tử mới rắt ăn ảnh. Bạn có ít nhiều nét dí dỏm, và tiếu lâm phảng phất trong ánh mắt và nụ cười rất phù hợp với phong cách của một Gangnam Style. Người tài tử này cũng có một tâm hồn đầy nghệ sỹ với những tác phẩm trong văn thơ và âm nhạc đã làm cho các “khán thính giả” trên SânGa rất yêu thích và mến mộ. Bạn chính là Trần Kính Lâm, cựu học sinh của SaintThomas và Petrus Ký mới vừa gia nhập Hội Thân Hữu và SânGaSainthomas mới đây.

    Xin trân trọng giới thiệu đến các bạn tài năng mới này trong videoclip “Gangnam Style On SânGa” bây giờ.

     

    SânGaSainthomas 13/04/13

  • trăng nghẹn…


    Thơ  “Trăng Nghẹn” của Hoài Tường Phong đã được Liên Chi Hội Nhà Văn Đồng Bằng Sông Cửu Long chọn trao giải Nhất cuộc thi thơ của liên hội vào năm ngoái. Toàn bài thơ rất là mộc mạc, đặc sệt chất “miền Tây,”. Nhưng trong rổ đá đó tôi nhìn thấy hai viên ngọc đẹp. “Cô bạn xưa nách con ngang nhà mua chịu rượu, Đôi mắt ướt một thời bẽn lẽn ngó bàn chân.”

    Mua chịu rượu cho ai? cho chồng, thằng chồng tối say chiều xỉn! Tại sao là đôi mắt ướt một thời? vì nay nó không còn khả năng để ướt nữa, vì đã khô đi, đã bốc hơi theo mãnh đời tăm tối. Tại sao lại bẽn lẽn ngó xuống bàn chân? Bẽn lẽn thường là ngôn ngữ diễn tả sự thẹn thùng giữa “trai gái” rất dễ thương, nhưng ở đây bẽn lẽn lại diễn tả một sự lúng túng đến thảm hại, và ngó xuống đôi bàn chân là vì không còn tự hào để ngẩng mặt để nhìn thiên hạ.


    Thật là tội nghiệp! thật là xót xa! Thật là buồn . . . . buồn thấu đến tâm can!

    Chỉ với hai câu này,cái mộc mạc của Hoàng Tường Linh đột nhiên biến mất. Sự tinh tế lộ hình, không một chút nhầm lẫn. Có lẽ đây cũng là đặc tính chung của người cầm bút miền nam: văn phong tuy mộc mạc nhưng đừng vội cho cho là thiếu tinh vi hay kỳ ảo.

    Và dưới đây là toàn bài thơ. 

     

    TrầnĐứcHậu04/2013

    trăngnghẹn…


    Mẹ sinh tôi vào một đêm rằm mưa gió ngày xưa,
    Lúc chào đời đã lỡ hẹn cùng vầng trăng viên mãn.
    Vùng tản cư hồi nầy ruộng hoang nhà trống,
    Rước được bà mụ vườn, ngoại cực trần thân.

    Tôi lớn trong quê mùa như cây tạp vườn hoang,
    Bảy tuổi biết leo lưng trâu, không từng ngồi xe đạp.
    Không biết lời bải buôi để mua lòng người khác,
    Nên thua thiệt cả đời vì không thể dối lừa ai.

    Ngơ ngác buổi ra thành, trước cuộc sống đua chen,
    Mười năm sau chưa gội rửa cho mình thành dân chợ.
    Lớp phèn hết bám chân, nhưng chất chân quê vẫn còn đó,

    Tôi tranh thủ những tháng hè, thích về lại thăm quê.

    Bè bạn theo đuôi trâu một thời, mơ ước nhìn tôi,
    Tưởng tôi thoát kiếp ngài, nhởn nhơ hóa bướm.
    Tôi nhìn vẻ hồn nhiên của đám bạn xưa thèm quá,
    Cộng một chút phù hoa đâu thêm lớn tâm hồn.

    Mỗi lần về quê bè bạn cũ lại vắng hơn,
    Gái mười bảy đã lấy chồng, trai hai mươi đòi vợ.
    Cô bạn xưa nách con ngang nhà mua chịu rượu,
    Đôi mắt ướt một thời bẽn lẽn ngó bàn chân.

    Xóm bên sông nhiều cô gái rời quê,
    Về thăm nhà xênh xang lụa là hàng hiệu.
    Vài căn nhà xây, đổi đời nhờ những đồng tiền báo hiếu,
    Khởi sắc một vùng quê sao nghe có chút bùi ngùi.

    Đồng bằng quê hương tôi nhiều cái nhất ngậm ngùi:
    Sản lượng lúa nhiều, vùng cá ba sa lớn nhất,
    Đầu tư văn hóa thấp và khó nghèo cũng nhất,
    Và cũng dẫn đầu, những cô gái lấy chồng xa.

    Chập tối buồn ra nhìn bến nước cô đơn,

    Vầng trăng vừa lên đã bị mây mưa vần vũ.
    Tôi chợt nhớ lần lỗi hẹn đầu đời, trăng cũ,
    Vầng trăng nghẹn hoài, chưa tỏa sáng một vùng quê.

    Hoài Tường Phong

  • chè đậu đỏ bánh lọt đây…


    Có lẽ chẳng bao giờ tôi có lại cái mê ly khi ăn ly chè đậu đỏ bánh lọt ngày xa xưa ấy, nơi cái phố Ông Tạ chưa đông đúc quá thể như hôm nay. Dẫu rằng bây giờ có hàng hàng lớp lớp hàng quán đầy trên vỉa hè dành cho kẻ thích cái không gian lãng đãng, và cũng lớp lớp hàng hàng cửa tiệm ăn uống đèn sáng rực qua khung cửa kính trong suốt, dành cho ai đó thích sang sang một tí cho mặt mũi lên hương với cuộc đời.

    Dĩ nhiên là ngày đó nghèo hơn bây giờ nhiều lắm. Mẹ cho tí tiền, là nếu không gặm trái cóc ngâm, thì cũng mút cây cà rem đá có phủ trên ngọn lổn ngổn đậu đen,đã lắm. Lâu lâu lại mua nguyên con trái cóc, lấy hết sức bình sinh ép nó vào giũa cánh cửa và bức tường, “bôp” một phát: thế là đã có món ăn đơn sơ mà chảy cả nước miếng. Thế mới có chuyện trẻ con chúng tôi ngày ấy đuổi nhau…xin cho được cắn ké một miếng cho nước bọt bớt tràn trong miệng.

    Đi chơi với bạn bè cũng thế. Giờ nghĩ lại thấy điên điên. Ăn có ly chè thôi mà phải đèo nhau lên tuốt luốt mãi tận đẩu đâu để khi về, sau khi guồng xe đã dừng lại thì cái bụng chẳng còn tí hơi hướm ly chè lúc nãy. Nhưng vui đáo để. Mồ hôi có ướt đầy lưng áo thì có sao đâu. Lại mẹ vừa giặt cho vừa…tế cho một trận, rồi mai, đâu lại hoàn đấy.Ôi, cái thời học sinh sao mà vui thế !

    Thỉnh thoảng đi ngang nơi ngày xưa là quầy bán chè, mà ông chủ quán luôn luôn mặc cái quần sọt có thắt dây lưng, lúc nào cũng hể hể hả hả cười làm tôi thấy chè càng thêm ngon, bây giờ đang là cửa hàng buôn bán cái gì không biết nữa, vì với tôi, điều quan trọng là nơi ấy không còn là chỗ ngày xưa tôi hay lui tới. Chẳng biết ông chủ quán có còn sống không ?

    Bây giờ, sau những tháng ngày bèo nhèo, giờ đây các ngôi nhà mới và đồ sộ thi nhau mọc lên như bù vào những tháng ngày lưỡng lự đàng sau lũy tre mà bước ra với đủ đầy vẻ giàu sang phú quý. Nhưng, phía sau những khung cửa lung linh ánh đèn kia, con người chẳng còn chút tình chân quê nữa. Cái gì cũng tiền.Cái gì cũng tính.Thử bước vào nhà hàng tiệc cưới mà coi. Móc hầu bao ra mừng cho đôi trẻ, có khi đổi lại chỉ vài gắp thức ăn, xem thì sang, mà ít xịt, có khi dở hơn cơm nhà. Xem chừng, phí tổn cho bữa ăn này có thể dành cho cả nhà suốt tuần cơm no đủ.Có cái xe để đi lại cho thoải mái thì cũng liệu thần hồn phải gửi tít mù xa, hoặc leo lên mãi đâu, có khi chui xuống tầng hầm rồi lại leo lên vì hết chỗ, rồi lại tiền,mà loạng quạng là xe bị cạy phá, ăn cắp những thứ đã cẩn thận cất dưới yên. Có khi cái lũ mất dậy lại còn đổi cả phụ tùng xecho về nhà tức anh ách mà chả làm sao được.

    Vì thế, nếu ăn xong miếng ăn ngoài đường phố, thế nào cũng phải nói mấy từ tiếng Đức quen mồm, có khi chỉ vì rau gì mà nhuộm xanh thấy phát sợ, hoặc gỏi gì mà chỉ có rau mà bói mãi chả có miếng thịt nào. Khi tính tiền thì có mấy cô ả ăn mặc thiếu vải tới lẳng nhẳng đòi…boa! Boa cái mồ tổ tụi bay thì có!

    Riết rồi, tôi thấy, chả có gì mê ly bằng ly chè ngày xưa của tôi, rẻ mà ngon vô cùng các bác ạ!

                                                                                                                                                                                                                                                            

    LAM TRẦN 02.04.2013

  •  

    mừngSinhNhậttháng4…


    Tháng Tư lại về…

    Mùa của phượng vỹ và hoa dầu đang bắt đầu khoe sắc và thi nhau đùa nghịch ở ngoài sân; trong khi ấy, học trò lại tất bật căng thẳng với những giờ ôn thi cho các kỳ Tam Cá Nguyệt hoặc Tú Tài. Thầy Cô cũng bận rộn và vất vả rất nhiều với những ngày chạy đua với thời gian trên bục giảng để giúp cho học trò thông suốt và thuộc lòng những đề ôn thi quan trọng, mặc cho thời gian bên ngoài  mưa nắng thất thường…

    Hôm nay bạn đã rời xa Tháng  Tư êm đềm và mơ mộng ấy để tiếp tục ganh đua với trường đời trong sinh kế mưu sinh và chắc hẳn bạn cùng tôi vẫn hoài nhung nhớ về những kỷ niệm đã bị thời gian và con người vô tình đánh cắp trong Tháng Tư  Thương Tiếc…

    Xin gửi đến Thầy Đỗ Văn Khản kính yêu và  các bạn những ưu ái chia sẻ trong lời chúc phúc và ước mong mọi AN LÀNH và NHƯ Ý luôn trải dài trong Sinh Nhật Tháng Tư của Thầy cùng các bạn : Trần Thị Kim Lan  (1/4)_  Vũ Thị Quế  (4/4)  _  Tu sĩ Bùi Thị Ấn (4/4) _Nguyễn văn Tiền (8/4)_Hoàng Thị Ngân (9/4)_Ngô Văn Nam (10/04) _Trần Thị Mai  (16/04) _Trần Trung Lân (17/04)_Trương Văn Phi  (20/04)_GS. Đỗ Văn Khản (24/04)_và Bùi Tất Nhuận (27/04)…

    SânGaSainthomas thân ái chúc mừng.